Từ "ban công" trong tiếng Việt được định nghĩa là một phần nhô ra ngoài của tầng gác (hoặc tầng lầu) của một ngôi nhà, thường có lan can và cửa thông vào phòng bên trong. "Ban công" thường được sử dụng để thư giãn, ngắm cảnh hoặc trồng cây.
Cấu trúc: Ban công thường được thiết kế để tạo không gian ngoài trời cho các căn hộ hoặc nhà ở. Nó có thể được lát gạch, có ghế ngồi, và thường được trang trí bằng cây cối hoặc hoa.
Ví dụ sử dụng:
Sử dụng nâng cao:
Biến thể và cách sử dụng:
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Chú ý: